Oneshot Tường Lâm/ Một Lần Và Mãi Mãi
*LỖI LẬP TỪ, CHƯA CÓ THỜI GIAN CHỈNH SỬA!!!
NGƯỜI KỂ LÀ HẠ TUẤN LÂM
COUPLE LÀ: NGHIÊM HẠO TƯỜNG X HẠ TUẤN LÂM.
__________________________________
"Xin chào, mình là Hạ Tuấn Lâm và có lẽ bạn cũng biết hoặc không rằng I'm Gay. Oh đúng vậy á, thanh niên 25 tuổi này là Gay, mình có người yêu rồi nha, người yêu hơn mình một tuổi. Ảnh tên Nghiêm Hạo Tường, chúng mình đã ra mắt hai bên gia đình rồi, sắp đến chúng mình sẽ tổ chức lễ cưới ó. Và bạn biết gì không chuyện tình nào cũng sẽ có bắt đầu và kết thúc nên giờ mình kể cho bạn nghe chuyện bắt đầu của chúng mình nhó.
Thật ra bọn mình quen nhau một dịp tình cờ lắm nhưng mà giờ nghĩ lại thấy chắc là duyên phận rồi!!!! Chuyện là năm đó mình vừa bước vào cao trung năm nhất thôi, nghĩa là 16 tuổi đó. Với bạn biết không, mình đã come out với ba mẹ mình vào năm mình 15 tuổi về xu hướng tính dục của mình,ba mẹ mình rất ủng hộ mình luôn. Bạn bè xung quanh cũng không vấn đề gì họ còn thêm bảo bọc mình nữa chứ. Cho nên khi lên cao trung mình cũng không quá lo lắng đâu vì dù xu hướng tính dục của mình có bị mọi người biết đi nữa nó cũng không ảnh hưởng đến mình, dù sao từ lúc chấp nhận come out mình đã nghĩ đến vấn đề phiến diện rồi mà. Ở cao trung chỉ có một số bạn học cũ của mình ở trường cấp hai mới biết về chuyện của mình thôi chứ còn người khác thì vẫn đối xử với mình rất bình thường.
Năm đấy ở trường có các câu lạc bộ đang chiêu mộ thành viên mình cũng đăng ký tham gia vào câu lạc bộ bóng rổ, vì từ nhỏ mình thích bóng rổ nhất luôn không những rèn luyện sức khỏe mà còn có thể tăng chiều cao nữa. Và hôm đấy trên đường đến câu lạc bộ mình đã va phải một người, người đó siêu cao, gương mặt lạnh lùng còn siêu đẹp trai nữa chứ!!! Hehe, ting tong bạn đoán đúng rồi, là người yêu mình đó!!!! Cơ mà lúc đó ảnh còn chưa quen mình nên lúc đụng trúng chỉ nhặt hộ mình giấy tờ rồi nói xin lỗi xong đi mất tiu à. Trong lòng mình lúc đó cũng có chút tiếc nhưng mà người ta đi mất rồi hỏng xin in4 được.
Nhưng ông trời hỏng phụ lòng mình, lúc mình đến xin vào câu lạc bộ thì mình gặp anh. Anh đang chơi bóng rổ với bạn mình, trời mình thề là anh đẹp trai xỉu luôn á. Nhìn mấy giọt mồ hôi lăn trên người anh mà ta nói nó quyến rũ gì đâu. Xong cái chị quản lý thấy mình nhìn anh dữ quá nên mới gọi hồn mình về xong cười với mình.
- "Thích cậu ấy hả? Cậu ấy là Nghiêm Hạo Tường học sinh lớp 11 đó, nổi tiếng lắm trong trường nam nữ gì cũng thích không phải mỗi mình em đâu".
Mình nghe xong không hiểu sao tự nhiên trong đầu mình bật ra một câu rồi nói luôn.
-" Chị cũng thích ảnh hả?"
Ôi trời ạ, lúc đó nói xong mình đúng ngượng. Nghe giọng khác gì đang ghen hay không chứ? Mà mình có là gì của người ta đâu mà ăn giấm!!!!
- "Haha, không phải đâu. Dù chị là quản lý câu lạc bộ thật nhưng gu chị không phải trai bóng rổ đâu nha ". Huhu mình nghĩ là chị biết mình ngượng nên hùa theo mình để chữa quê giúp mình ý.
Sau đó chị xem hồ sơ của mình rồi đồng ý cho mình gia nhập vào câu lạc bộ, nói thật lúc đó mình vui như muốn nhảy cẳng lên luôn nhưng vì có anh nên mình không dám.
Duyệt xong rồi, chị mới gọi anh lại nói chuyện gì đó mà mình ở xa nên không nghe rõ lắm chỉ thấy anh gật gật đầu rồi đi lại phía mình. Lúc anh tiến lại gần là tim mình đập theo mỗi bước chân của anh luôn á, sau đó anh đứng trước mặt mình trưng ra cái mặt lạnh lùng lắm kìa rồi đưa tay ra.
- " Tôi là Nghiêm Hạo Tường, người hướng dẫn của cậu"
Eo ôi được bắt tay với crush rồi mọi người ạ!!!! Mình đương nhiên nhanh tay bắt tay với anh, còn không quên giới thiệu. - " Em là Hạ Tuấn Lâm, rất vui được làm quen ạ "
Anh nghe mình giới thiệu xong cái" ừ " rồi quay lưng đi, người gì mà lạnh lùng khiếp ý.
Nhưng mà đó lại là gu của mình hehe, mẹ mình đã từng nói " Yêu là phải nói, đói là phải ăn" cho nên mình quyết định tán đổ anh, tuy rằng mình chỉ mới thích chứ chưa yêu ~ Cơ mà rồi sẽ yêu thoi!!!
Vậy là từ hôm đó mình luôn bắt chuyện với anh, biết anh là đàn anh khoá trên mình cho nên buổi trưa nào cũng đứng ở cầu thang đợi anh cùng ăn trưa hết. Mình biết là có một số anh chị tức mình lắm nhưng mà là do anh chị hỏng chịu tấn công thôi mò, liu liu. Mình cũng lấy lý do là trao đổi bài tập trong câu lạc bộ để xin in4 liên lạc với anh nữa. Mới đầu thì đúng là bàn bạc chuyện bài tập thiệt á nhưng dần dà mình lái sang mấy chuyện khác để nói chuyện với anh lâu hơn, cơ mà anh chỉ ờm ừ qua loa thoi à. Nghĩ thấy buồn buồn nhưng mình vẫn tiếp tục bởi người ta nói mưa dầm thấm lâu không phải sao?
Tụi mình quen nhau được 6 tháng á, riết trong trường cứ như hình với bóng. Mình cũng thấy anh đối với mình nhẹ nhàng hơn hồi trước cũng ân cần hơn nữa. Có nhiều lần chị quản lý cũng nói với mình là anh thích mình rồi, tuy mình có cảm thấy như thế nhưng mình không tin lắm, nói chung là vẫn 50/50 thôi.
Cái hôm đó, sau khi mọi người tập luyện xong. Có bạn anh từ câu lạc bộ khác đến chơi. Đến chỗ anh nói chuyện, thì mình ngồi gần nên cũng nghe được vài câu, người bạn đó của anh nói tiếng Nga giống như không để ai biết á nhưng xui cái cho ảnh là ba mình giáo viên dạy tiếng Nga, nên mình nghe hiểu hết luôn.
- " Ê, cái em trai đang ngồi trong góc là người mày hay nhắc đó hả? Bạn trai nhỏ nhỉ?"
Mình biết là đang nói mình đó , tại trong góc có mỗi mình ngồi à.
Song mình nhìn phản ứng của anh, mình thấy anh liếc mắt sang hướng mình rồi cười với bạn anh, nhẹ giọng đáp lại: - " Ừm, bạn trai nhỏ "
*Bùm*
Huhu, mình nói thật lúc đó mình ngại kinh khủng. Trời ơi, crush nói thích mình!!!!!
Cơ mà hậu quả chuyện nghe trộm đó là một tuần sau mình không dám nhìn anh, tại mình ngại óooo.
Lúc anh nhắn mình cũng chỉ dám trả lời dăm ba câu về bài tập luyện xong là thôi à chứ không dám nhắn nhiều như trước nữa. Rồi cũng hạn chế gặp anh luôn. Nói chung nguyên tuần đó mình chả dám gặp anh quá 5 phút.
Nhưng rồi chuyện gì cũng sẽ không theo ý nguyện của bạn, cuối tuần mình họp câu lạc bộ!!!!! Vì mình là thành viên nên đương nhiên phải đi, anh là đội trưởng lại càng phải đi. Và bọn mình chạm mặt nhau sau bao ngày xa cách. Lúc mình đến có hơi trễ nên ngồi ở cuối dãy nghe anh nói, cạnh mình có một đứa bạn là bạn cấp 2 của mình thấy mình cứ nhìn anh nên nó trêu mình làm mình đỏ hết cả mặt. Cứ nghĩ anh đứng trên bục chỉ lo nói thôi ai dè anh để ý đến tụi mình nên hắn giọng làm mình giật cả mình nhìn lên anh, và trời ơi, mặt anh đen như đít nồi ý. Làm mình sợ đến nỗi hỏng dám động đậy luôn.
Cứ vậy cho đến hết giờ, mọi người ra về hết riêng mình thì anh gọi lại nói là hướng dẫn bài tập gì đó mình cứ ù ù cạc cạc nghe theo thôi. Bạn mình nó đi ngang vỗ vai, nói gì mà chúc bình an, mình chả hiểu nổi.
Nhưng rồi sau đó mình hiểu rồi, thì ra chúc bình an chính là...
- " Em biết tại sao anh gọi em ở lại không?". Giọng nói lạnh lùng y như hồi mình mới gặp anh vậy.
Mình nghe anh hỏi, bất chợt có chút run rẩy trả lời: - " Dạ, tập, tập luyện ạ?"
Ặc...
Mặt anh đen còn hơn lúc nãy nữa. Mình thấy anh đi nhanh về phía mình rồi cầm tay mình siết chặt lắm. Anh nghiến răng: - " Sao em lại tránh mặt anh?"
- " Em, em..." Mình chả biết sao mà không nói lên lời được nữa. Mà hình như anh thấy mình như thế càng giận hơn, giọng anh kìm nén lắm.
- " Có phải em nghe rồi không?"
- " Dạ?" Mình khó hiểu. Anh lại tiếp tục nó: - " Chuyện lần trước có phải em nghe anh nói em là bạn trai nhỏ của anh rồi không? Có phải em cũng thắc mắc sao anh nói thế phải không? Đúng! Anh thích em. Nghiêm Hạo Tường này thích Hạ Tuấn Lâm "
- " Em có phải chán ghét anh nên mới tránh mặt anh không? Không được, em có thể chán ghét anh nhưng em không thể tránh mặt anh em hiểu không? Em không được tránh mặt anh!"
Mình cứ ngơ ngác nghe anh bộc lộ hết cảm xúc, rồi không hiểu cách nào mà mình tỉnh bơ trả lời anh: - " Đâu có, em cũng thích anh mà "
À, anh nghe mình nói thích anh cái anh ngạc nhiên lắm, mặt ngơ ngác nhìn mình như chuyện lạ ý.
- " Em nói thật?"
Mình gật đầu.
- " Thật mà, không thích anh thì em kết bạn với anh hàng ngày bám theo anh làm gì?"
- " Nhưng sao em lại trốn anh?"
Bị hỏi đến vấn đề nhạy cảm, mặt mình đỏ bừng, cúi đầu lí nhí thừa nhận: - " Ngại... tại, tại em ngại..."
Mình nghĩ là anh nghe rõ lắm do sau đó mình nghe tiếng anh cười rõ to rồi ôm lấy mình thơm thơm má, nói mấy lời ngọt như mía lùi ớ.
- " Bạn nhỏ của ai mà đáng yêu vậy nè! Thế từ nay chúng mình quen nhau nhé? Không được trốn anh nữa. Nửa đời sau của em để anh chịu trách nhiệm có được không?"
AAAAA!!!!
Tim mình muốn tan chảy rồi nè, mình ngượng quá nói không nên lời chỉ gật đầu, đứng im cho anh ôm rồi hôn hôn.
Vậy là từ chiều đó mình có người yêu luôn đến giờ.
•
Sau đó bọn mình đi cùng nhau suốt chặn đường gần 10 năm,đầu năm nay anh mới dẫn mình về ra mắt gia đình xong. Nói là ra mắt nhưng mình với gia đình anh thân quen lắm rồi,mấy lần trước với tư cách là bạn bây giờ với tư cách là bạn trai anh. Mình cứ lo là ba mẹ anh sẽ cấm cản tụi mình như trên phim hay trong truyện mà ai ngờ ba mẹ anh cười cười rồi nói biết lâu rồi. Mình ngượng lắm, nhưng cũng hạnh phúc nữa.
Về gia đình mình thì không có gì là lo lắng hết do ba mẹ mình biết từ lâu rồi nên đâu có ngăn cản gì đâu. Chỉ có điều mình bất ngờ là ba mẹ mình cược mình nằm dưới ngay lúc mình come out luôn cơ. Mình bất lực kinh khủng khiếp với cả cũng vô cùng hạnh phúc nữa. Dù sao thì có được ba mẹ thấu hiểu mình như thế thì còn gì bằng nữa.
Hai gia đình không lâu sau là gặp nhau bàn chuyện lễ cưới luôn. Bọn mình đã mua nhẫn cưới rồi, anh vừa cầu hôn mình hôm trước là hôm sau đi luôn cơ. Bây giờ nói chung là mình hạnh phúc lắm!!!
Hạnh phúc vì đã quen được anh,hạnh phúc vì mình đã can đảm thích anh. Hạnh phúc vì sau này anh sẽ luôn là người đồng hành cùng mình trên mọi nẻo đường.
Đời người có mấy khi được thế. Nếu bạn đang thích ai đó sao không thử nói cho họ xem, biết đâu được lại thành công. Biết đâu được bạn và họ sẽ được cái gọi là " Một Lần Và Mãi Mãi", phải không?"
___________________________________
#hnguyet: Nếu có sai chính tả mọi người cmt để mình chỉnh nha, có khi do mình đánh vội nên nhảy chữ á 💗
Nhận xét
Đăng nhận xét